Sự kiện trang trọng này được diễn ra không chỉ là dịp để Công đoàn Giáo dục Việt Nam tôn vinh 19 tập thể, 63 cá nhân điển hình tiên tiến đến từ các cơ sở giáo dục trong cả nước và nhìn lại chặng đường 5 năm nỗ lực, sáng tạo, cống hiến mà còn là dịp để mỗi nhà giáo, mỗi cán bộ công đoàn viên như tôi được khích lệ, tiếp thêm niềm tin và động lực cho hành trình tiếp theo.
Lắng nghe bài phát biểu tổng kết của TS. Nguyễn Ngọc Ân - Chủ tịch Công đoàn Giáo dục Việt Nam, tôi thực sự cảm nhận được ý nghĩa của các phong trào thi đua, cuộc vận động mà Công đoàn phát động trong 5 năm qua. Những con số ấn tượng, giàu thông điệp lần lượt được công bố - hơn 47.800 “Nhóm nhà giáo cùng nhau phát triển” hoạt động tích cực, gần 94.000 sản phẩm đổi mới. Hàng trăm nghìn sáng kiến cải tiến kỹ thuật khởi nguồn từ phong trào thi đua “Lao động giỏi, Lao động sáng tạo”, “Nghiên cứu khoa học và chuyển giao công nghệ” đem lại lợi ích cho cộng đồng xã hội và ngành giáo dục khắp các vùng miền Tổ quốc - không chỉ là những minh chứng sống động về trí tuệ và tâm huyết của đội ngũ nhà giáo, mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc rằng, mỗi nỗ lực nhỏ bé của từng cá nhân khi được cộng hưởng trong phong trào tập thể sẽ tạo nên sức mạnh to lớn, góp phần thúc đẩy sự nghiệp giáo dục phát triển bền vững. Trong những minh chứng sống động đó, có hình ảnh những người đồng nghiệp của tôi tại Trường Đại học Sư phạm Hà Nội trong đại dịch Covid -19 đã tạo ra những sản phẩm thực sự có ý nghĩa như nước tía tô, dung dịch sát khuẩn… đã trở thành những sản phẩm không chỉ có ý nghĩa khoa học mà còn mang ý nghĩa thực tiễn nhân văn sâu sắc.
Là một nhà giáo, với tôi, các phong trào thi đua như “Dạy tốt - Học tốt”, “Mỗi thầy, cô giáo là một tấm gương đạo đức, tự học và sáng tạo”, hay “Lao động giỏi, Lao động sáng tạo” không chỉ dừng lại ở những khẩu hiệu mang tính phong trào. Các phong trào này đã thực sự trở thành định hướng, kim chỉ nam, trở thành động lực để tôi và các đồng nghiệp của tôi rèn luyện, đổi mới trong từng giờ lên lớp, từng trang giáo án. Nhờ tinh thần đó, tôi học cách không ngừng tìm tòi phương pháp giảng dạy mới, ứng dụng công nghệ để truyền cảm hứng cho học trò, để mỗi ngày đến trường là một ngày vui, một ngày sáng tạo. Chính trong quá trình đó, tôi học được năng lực chuyên môn, nghiên cứu, kinh nghiệm giảng dạy truyền cảm hứng và chuẩn mực đạo đức gương mẫu từ chính thầy cô, đồng nghiệp của tôi dưới mái trường Đại học Sư phạm Hà Nội để mỗi ngày một tiến bộ hơn.
Tôi đặc biệt xúc động khi nghĩ về cuộc vận động “Hỗ trợ giáo dục miền núi, vùng sâu, vùng xa, vùng khó khăn” - nơi mà điều kiện kinh tế, hạ tầng còn rất khó khăn. Ở nơi đó, các nhà giáo và học sinh tìm kiếm con chữ trong lúc còn phải đấu tranh với cái nghèo, cái thiếu thốn. Hơn 42 tỷ đồng được huy động không chỉ là nguồn lực vật chất, mà còn là minh chứng cho tình đoàn kết, nghĩa đồng bào, cho tình đồng nghiệp ấm áp trong ngành. Tôi đã nhiều lần được tận mắt chứng kiến nụ cười rạng rỡ của các em học sinh vùng cao khi được nhận sách vở, được học trong những ngôi trường vững chãi hơn sau thiên tai, bão lũ. Những hình ảnh đó trở thành động lực thôi thúc tôi sống và làm việc có trách nhiệm hơn, biết sẻ chia và lan tỏa tình yêu thương nhiều hơn. Cũng vì ý nghĩa nhân văn cao cả đó, tại mái trường Đại học Sư phạm Hà Nội thân yêu, lãnh đạo nhà trường, tập thể và cá nhân các thầy cô, các mạnh thường quân đã vun đắp tạo nên “Quỹ đồng hành” để chia sẻ một phần khó khăn với những sinh viên, học sinh vùng khó đang theo học tại Trường.
Cũng không thể không nhắc đến phong trào “Giỏi việc nước, Đảm việc nhà” - nơi mà hình ảnh các nữ nhà giáo không chỉ tận tụy trong công tác chuyên môn, mà còn khéo léo vun vén gia đình, giữ gìn mái ấm, tạo hậu phương vững chắc để yên tâm cống hiến cho sự nghiệp trồng người. Là một đoàn viên công đoàn, tôi nhận thấy mình không đơn độc, bởi phía sau tôi là một tổ chức công đoàn với các thầy cô, anh chị em đồng nghiệp luôn sẵn sàng lắng nghe, chia sẻ, chăm lo cả về đời sống vật chất lẫn tinh thần để chúng tôi hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ được giao phó. Tại nơi tôi công tác, hầu hết các cán bộ công đoàn đều làm kiêm nghiệm, công việc bộn bề, nhưng chúng tôi bảo nhau, mình gắng một chút, anh em thêm niềm vui, tập thể thêm hoạt động, càng thêm gắn kết.
Với tôi, “Hội nghị điển hình tiên tiến trong các phong trào thi đua, cuộc vận động giai đoạn 2020 - 2025” do Công đoàn Giáo dục Việt Nam tổ chức không chỉ tôn vinh 19 tập thể và 63 cá nhân điển hình tiên tiến, mà còn tôn vinh những giá trị cốt lõi của phong trào thi đua: đó là khát vọng vươn lên, tinh thần trách nhiệm, lòng yêu nghề và tình đoàn kết, từ đó tạo đà cho các nhà giáo nói riêng, ngành giáo dục nói chung sẵn sàng bước vào một giai đoạn mới gắn với kỷ nguyên vươn mình của dân tộc.
Hội nghị hôm nay khép lại, nhưng dư âm của nó sẽ còn mãi trong trái tim tôi. Tôi cũng đồng tình với chia sẻ của Chủ tịch Công đoàn Giáo dục Việt Nam: Hội nghị điển hình tiên tiến không chỉ là dịp để tôn vinh mà còn là dịp để tri ân. Tri ân công lao của hàng triệu nhà giáo thầm lặng gieo chữ khắp mọi miền Tổ quốc, từ đô thị đến nông thôn và miền núi, hải đảo xa xôi. Tri ân những cống hiến không ngừng nghỉ của tập thể công đoàn các cấp - những người đã miệt mài, nhiệt huyết sáng tạo, đồng hành, tiếp sức cho đội ngũ nhà giáo, người lao động vượt qua thách thức, nghịch cảnh, nhất là trong giai đoạn dịch bệnh, thiên tai.
Bản thân tôi được đứng trong hàng ngũ những gương điển hình, cảm xúc trào dâng. Vinh dự ngày hôm nay của tôi không chỉ là nỗ lực của cá nhân mà đặc biệt trong hành trình đó tôi luôn có mái nhà Công đoàn Trường Đại học Sư phạm Hà Nội - nơi có các đồng nghiệp, anh chị em luôn sát cánh cùng nhau. Tôi chợt nghĩ, cuộc sống luôn bộn bề lo toan, nhưng ta biết sắp xếp và không ngại khó, thì trái sẽ ngọt - bởi lẽ trái ngọt ấy không chỉ tự bản thân nó nỗ lực mà sự lớn của nó luôn còn có những người vun trồng, đồng hành, cổ vũ. Vinh dự này với cá nhân tôi không chỉ là niềm tự hào mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm lớn lao: phải tiếp tục lan tỏa, truyền cảm hứng, để mỗi đồng nghiệp, mỗi học trò đều cảm nhận được tinh thần đổi mới, sáng tạo và nhân văn mà các phong trào công đoàn đã khởi xướng, tạo nên một môi trường gắn kết, khích lệ và phát triển bền vững. Nhờ có thi đua, mỗi thành tích dù nhỏ bé cũng được ghi nhận; mỗi khó khăn tưởng chừng không thể vượt qua cũng tìm thấy giải pháp trong tinh thần đoàn kết, khoan hòa. Và quan trọng hơn, thi đua trong môi trường giáo dục giàu truyền thống như Trường Đại học Sư phạm Hà Nội đã nuôi dưỡng thứ tình cảm thiêng liêng của nghề giáo, để người thầy như chúng tôi bền bỉ đồng hành và tiếp tục trao truyền cho học trò trên hành trình kiến tạo tương lai.



PGS.TS Nguyễn Thị Thanh Tùng